Truyện Thanh Liên Phượng Dẫn nói về thanh liên tiên tử tên Phượng Dẫn. Nàng tuy chân thân là một đoá sen xanh nhưng chẳng có vướng được tí thanh tao thoát tục được như các tỉ tỉ.
Từ nhỏ đã nức tiếng gần xa phá làng phá xóm, hay gây sự, chọc trứng phượng hoàng, cứ tưởng năm tháng thênh thang sẽ trôi qua vô tư lự như vậy, nhưng không! Đùng một cái, Phượng Dẫn được Ngọc đế lệnh cho xuống trần gian lịch kiếp. “Vốn theo tính tình của nàng, có thể đi nhân gian tỏa sáng mấy năm cũng là một chuyện vui. Nhưng nếu bất cứ lúc nào cũng có thể rơi đầu, đi bái kiên Diêm Vương thì thật không dễ chơi.”
Ở trần gian, nàng phát hiện ra để có thể sống được, tồn tại được mà không vi phạm thiên quy bằng cách dùng pháp thuật tien hiep , chính là phải có tiền! Biết làm thế nào để kiếm tiền đây, nàng lại không thể mất mặt cầu cứu Sát Nhan – con trai của Đông Hải Long Vương, hồ bằng cẩu hữu của nàng ở thiên giới. Cuối cùng, Phượng Dẫn lên núi Huyền Hư, được địa tiên chốn này run lẩy bẩy dâng lên một cái Khổn Tiên Thằng (dây trói yêu). Trong lòng vui sướng, Phượng Dẫn cười hì hì rồi nheo mắt “mượn tạm” cả ngọn núi, khai quang lập đất xây dựng đạo trường tu tiên!
Trong đám đồng tử đến xin bái sư, Phượng Dẫn tình cờ chú ý đến một đứa trẻ. “Khuôn mặt nhỏ nhắn bẩn thỉu, nhìn thế nào cũng không phải là trẻ con nhà có tiền. Nhưng gân cốt và tư chất kỳ diệu của nó lại phơi bày trước mắt ta khiến nàng không thể vờ như không thấy. Đứa nhỏ này, chỉ cần dạy dỗ một chút, tương lai nếu muốn đắc đạo thành tiên cũng không phải là việc khó”.
Vốn lập đạo trường mục đích chính là kiếm tiền, càng nhiều tiền càng tốt, việc nhận một đệ tử nghèo thật sự khiến Phượng Dẫn đau đầu. Đã thế, tiểu tử này lại không nhớ gì về bản thân mình ngoại trừ cái tên Vân Liên. Tiểu tử này không có gì tốt ngoài vẻ thanh lãnh, lạnh lùng, mỗi khi nhìn nàng lại nhớ về bóng hình nam tử đánh đàn bên Dao Trì mà nàng đã từng mê mẩn khi lẻn vào. Cảm thấy thế, Phượng Dẫn dứt khoát bứt một cọng tóc làm thành cây đàn cho Vân Liên.
Nàng từng hứa với Vân Liên rằng chỉ nhận duy nhất một đệ tử, cuối cùng lại vì mấy xe vàng của Thôi Thanh Hủ – thái tử đương triều tại trần gian mà nuốt lời.
Nói về Thôi Thanh Hủ, đây là một con hồ ly đích thực. Việc tồn tại và lớn lên trong một môi trường minh tranh ám đấu tại hoàng cung đủ để khiến Thôi Thanh Hủ biết nhìn sắc mặt người mà hành xử. “Ngây thơ” như nàng, “đơn giản” như nàng, bị hắn lừa gạt. Thôi thì vì mấy thỏi vàng lóng lánh, nàng đành nín nhịn, từ đó ngọn núi Thanh Liên của nàng một thầy hai trò “êm đềm” trôi qua.
Nàng lúc ấy đâu có ngờ, rằng thân phận thật sự của Thanh Liên lại trở thành rào cản chắn lối những vấn vương trong lòng nàng với hắn. Nàng cũng không ngờ Mộng Vân Ảnh, vì hận sinh yêu với Vân Liên, cuối cùng triệt để mất đi lý trí làm ra những chuyện độc ác như vậy. Nàng cũng không ngờ Sát Nhan lại có những tâm tư không nên có với nàng. Sau tất cả nàng đấu không lại Ngọc Đế, đấu không lại thiên kiếp, cuối cùng tâm nát thân tàn.
Nhận xét của bản thân:
Nói thật, lúc thân mình lúc mới đọc vài chương đầu, cảm thấy plot truyện vô cùng hấp dẫn, vẽ ra một bối cảnh với tầng tầng lớp lớp quan hệ và bí ẩn, cứ nghĩ cuối cùng sẽ là một bức tranh có ngược có cảm động có hạnh phúc. Ai ngờ… Ai ngờ T^T Cái truyện này đầu voi đuôi chuột dã man! Lại còn xàm nhảm ý !!! Các chi tiết ngược đọc vào chỉ cảm thấy wtf? Các chế có phải hơi làm lố không?! Cảm giác giữa cái đống hỗn loạn điên cuồng này chỉ có Sát Nhan còn tỉnh táo. Vân Liên là con trai Ngọc Đế, lịch kiếp xuống trần dĩ nhiên sẽ không chết. Dù có chết cũng là chết bản thể trần gian chứ có ảnh hưởng quái gì đến tiên thể của hắn đâu mà thím Phượng Dẫn làm như trời sập xuống đến nơi, cuối cùng tan thành mây khói một cách lãng nhách, vớ vẩn hết sức !!!
Nhân vật Truyện Thanh Liên Phượng Dẫn xây dựng cũng chưa tới, nữ chính Phượng Dẫn được xây dựng vô tâm vô lo nhưng cuối cùng đọc vào thì thấy như bà điên = = dở dở điên điên nửa như dậy thì chưa tới nửa lại như dở hơi :< Khổ lắm ý .Cuối cùng tưởng hai người tơ hồng quấn nhau là do thiên mệnh, thánh ý blah blah gì đó, nhưng không !!! tất cả do Ngọc Đế uống rượu phá rối :/ Là một độc giả có tâm và có 1 chút não, mình thật sự cạn lời, khô lời,
Edit mượt nhưng với dàn nội dung nhiều sạn nhiều lổ hỗng và xử lý chóng vánh, nguyên nhân hời hợt thì mình cho truyện này 1,5/5 điểm.
Đọc tại: https://goctruyen.com/thanh-lien-phuong-dan/
Review by: Hội Nhiều Chữ